Lần đầu tiên mình gặp bạn ấy thật là một kỷ niệm khó quên.
Đó là cuộc hẹn mà chúng mình chưa từng biết mặt nhau.
Khi cả 2 ra điểm hẹn, đứng cách nhau 10m và cứ đứng chờ một ai đó!
Một khoảnh khắc lãng mạn mà sau này ôn lại cả 2 đứa lại cười chảy nước mắt luôn.
Con đường học hành của mình dở dang khi đang học hết 2 năm tại trường ĐHKTCN Thái Nguyên.
Đầu năm 2006, mình đi miền Nam theo trào lưu nam tiến lúc bấy giờ.
Lúc đó, mình ở P13, Tân Bình, TpHCM.
Được 1 năm thì mình trở về bắc – quê hương Phú Thọ đất Tổ vua Hùng yêu dấu.
Nhưng được nửa năm, đến tháng 7/ 2007, mình trở lại miền Nam.
Lần này, nơi mình đến là Tân Uyên, Bình Dương.
Tháng 9 năm đó, mình thấy có cô bé nhỏ nhỏ xinh xinh, thỉnh thoảng lại đến chơi phòng bà chị cùng xóm trọ.
Thỉnh thoảng còn thấy ăn cơm ở đó.
Nhưng bạn ấy toàn đến buổi tối mà mình cũng không để ý lắm nên mặt mũi thế nào cũng không nhớ.
Một lần, mình hỏi thăm chị cùng xóm, chị nói đó là em họ chị.
Thế là mình xin số điện thoại.
Hồi đó, mình dùng con điện thoại Nokia đen trắng huyền thoại.
Mình lưu số và bắt đầu công cuộc nhắn tin.
Lúc đầu cũng có chút bỡ ngỡ, có chút nghi ngờ.
Nhưng mình kiểu nhắn tin đáng yêu, thân thiện, dễ gần quá hay sau ý nên bạn ấy có vẻ rất thích.
Mình vốn là người chân thành, thân thiện, thật thà cả làng ai cũng bảo thế mà.
Tình hình nhắn tin qua lại khá là lâu, tầm 1 vài tháng gì đó.
Cảm giác như thân thiện lắm rồi.
Nhưng chẳng vì lý do gì, mình cũng chẳng nhớ.
Bẵng đi 1 thời gian cũng 1 vài tháng, mình chấm dứt không nhắn tin gì nữa.
Quên hẳn luôn mà không nghĩ gì đến trong đầu.
Thật là buồn cười!
Rất lâu mình không nhắn, chắc bạn ấy không nhớ mình hay sao ấy mà cũng không thấy chủ động nhắn lại.
Hay là con cái nên ngại, hay là kiêu, hay là ngượng ngùng mà như vậy.
Lúc đó bạn ấy 21 tuổi mà.
Rồi thế nào mà có một hôm, thứ 7 hay Chủ Nhật gì đó, mình bắt xe buýt ở Bến Xe Bình Dương để đi dạo, ngắm đường.
Mình có thói quen như vậy, cứ Chủ Nhật nghỉ là bắt xe buýt đi khắp nơi.
Ngồi trên xe, đợi giờ chạy, xe vẫn trong bến, vẫn con điện thoại cùi mía, chán chán thế nào mà rút ra nhắn tin cho bạn ấy.
Ôi! Lâu ngày bạn ấy nhớ mình hay sao ý!
Phản hồi tin nhắn nhanh như điện.
Kiểu kiểu trách móc, sao lâu lắm rồi mới nhắn tin cho em!
À, hóa ra là nhớ mình, nhưng vì con gái nên làm giá chút đây mà.
Vậy là 2 đứa lại bắt được sóng, nhắn tin bất cứ lúc nào rảnh tay.
Công chuyện nhắn tin lại tiếp tục.
Đến một hôm…
2 đứa quyết định hẹn hò xem mặt mũi, tóc tai nó ra làm sao!
Em à, 2 đứa mình quen nhau cũng lâu lâu rồi mà không rõ mặt mũi nhau thế nào.
Hay là mình gặp nhau cho biết mặt nhé!
Đoạn này lằng nhằng mãi.
Đủ các kiểu nịnh, ngọt, để hẹn gặp!
Dạ vâng!
Em ở chỗ nào?
Dạ, em ở chỗ ý, chỗ nọ đoạn cây xăng gì mình không nhớ tên.
Thế là mình hẹn bạn ấy là sẽ gặp nhau ở ven đường đối diện cây xăng đó.
Khu đấy là khu chợ Hài Mỹ, ngay KCN Hài Mỹ, Thuận An, Bình Dương.
Ok, vậy là chốt điểm hẹn.
Mình bắt xe ôm mất 10k, rồi đi bộ một đoạn xa xa.
Mình thích đi bộ và thường xuyên đi nên không thấy ngại, thấy mệt gì hết.
Vừa đi vừa quan sát xem cây xăng chỗ mô (chỗ nào đấy).
Rồi, cây xăng đó đây rồi!
Vì là KCN nên khá nhiều người qua lại, nhưng xem ra chưa thấy bạn ấy ở đó.
Lỡ hẹn rồi chăng, hay là không dám ra nhỉ!
Tầm 15 – 20 phút, bận nhắn tin nên quên quan sát.
Đầu óc chỉ làm được 1 việc 1 lúc thôi.
Bất giác nhìn sang phải, cách chừng 20m có cô gái trẻ, nhỏ nhỏ xinh xinh, tóc rất là ngắn mà lại trắng nâu.
Hơi nghi ngờ, tự hỏi hay là nó nhỉ!
Vậy là đối diện cây xăng, có 2 người, 1 nam 1 nữ đứng cách nhau 20m.
Mỗi người 1 cái điện thoại nhắn tin.
Thôi, mình nam giới, dũng cảm lên, tiến lại hỏi, em đang hẹn gặp anh đúng không?
À, ra thế, đúng luôn!
Mình vào quán nước nào ngồi đi!
Em ở đây có biết quán nào không?
Đi lại chỗ kia có quán cà phê Lan Anh.
Vậy là 2 đứa vào quán cà phê.
Mình hỏi em uống gì?
Rồi gọi 2 ly, mỗi đứa 1 ly.
Lúc ngồi trong quán cà phê, 2 đứa hỏi han,nói chuyện gì mình không nhớ.
Chỉ nhớ tầm hơn 9h, gần 10h gì đó thì chia tay, có hẹn gặp lại.
Mình thanh toán tiền hết 14K. 7k/ ly cà phê.
Thôi, chào em, mình gặp nhau tiếp nhé.
Hôm nay anh rất vui, tạm biệt em anh nhớ lắm.
Chúc em ngủ ngon nhé!
Chúc vậy mà về lên giường nhắn tin đến 3h sáng!
Không ngủ!
Tình trạng kiểu nam châm trái cực, bắt đầu hút mạnh hay sao ý!
Chuyện còn dài!
Thời gian đã hết nên mình tạm dừng phần một ở đây!
Hẹn phần 2 ngày mai nhé!